Hoán Đổi Tội Lỗi

Tên truyện: Hoán Đổi Tội Lỗi (Dirty Switch)
Nhóm dịch: TCCD - Thiên Chu Chi Dạ
Translator: Agnes
Proofreader: Mật
***
Chương 6:
※ TCCD thân gửi: Mỗi lượt đọc của bạn là động lực rất lớn đối với Dạ nên vui lòng không reup dưới mọi hình thức (online, offline,...). Xin cảm ơn mọi người đã ghé thăm website tccdtccd.com.
“…… Này. Choi Yeon Jun.”
“Hả?”
“Người mà Kim Seung Jun nói là họ hàng của nó ở Bộ Cựu chiến binh, mày có biết không?”
Đúng lúc đó, con số trên bảng điều khiển chuyển thành 1. Seo Baek Han vừa bước ra khỏi thang máy, vừa tự nhiên chuyển chủ đề.
“Một thằng ngốc như tao chỉ biết cặm cụi làm đồ khảm trai ở nhà, đến mày cũng không biết thì tao làm sao biết được?”
Choi Yeon Jun, một trong những thành viên sáng lập của “ Hae Ji”, là nghệ nhân sơn mài khảm trai, gần đây bắt đầu nổi danh kha khá. Dù được hưởng lợi nhiều từ gia đình bên ngoại, hiện đang điều hành một trong những phòng trưng bày cổ vật hàng đầu châu Á thì kỹ năng của Yeon Jun vẫn xứng đáng được công nhận.
“Á! Mẹ nó! Nhắc mới nhớ, tao còn phải kiểm tra MD mới cho Viện Bảo tàng Quốc gia trước ngày mai! Quên khuấy đi mất… A, aaaa… Chán chết đi được…”
Nhìn Yeon Jun đột ngột vò đầu bứt tóc, Seo Baek Han lộ rõ vẻ khinh bỉ rồi như chợt nảy ra điều gì đó mà khẽ vuốt cằm.
“Thế thì… Mai mày cũng sẽ gặp giám đốc viện bảo tàng nhỉ?”
“Hả? Chắc vậy? Đã đến bảo tàng rồi thì cũng phải chào hỏi chứ. Giám đốc kiểu gì cũng giận nếu không chào.”
“Hai ngày trước, Bộ Cựu chiến binh có tổ chức một sự kiện, tao nghe nói giám đốc cũng tham dự. Viện bảo tàng cũng tài trợ khá lớn cho sự kiện đó đấy.”
“Vậy à? Không biết gì luôn.”
“Ừm. Thế nên mai mày gặp giám đốc thì tiện thể nói khéo một câu đi.”
“Hở?”
Choi Yeon Jun vẫn chưa hiểu ý định lạ lùng của Baek Han, chỉ biết gãi má vẻ lơ ngơ.
“Nói gì… À, đừng bảo là chuyện Kim Seung Jun? Nói với giám đốc luôn?”
“Ừ. Không thêm bớt gì, cứ nói đúng như những gì mày thấy. Một thằng mất nết, lôi họ hàng ở Bộ Cựu chiến binh ra khoe mẽ rồi chửi bới Joo Tae Hyun, làm không khí tụt xuống đáy.”
Dù gì thì người có thể tự do ra vào “ Hae Ji” mà có liên hệ với thái tử cũng đếm trên đầu ngón tay. Trong số đó, kẻ có liên quan đến Bộ Cựu chiến binh và có dây mơ rễ má với Kim Seung Jun? Không cần nhờ ai giúp, chỉ với năng lực của bản thân thì Seo Baek Han cũng đủ khả năng lần ra.
Dù có thể đoán chắc rằng cái người tự xưng họ hàng với Kim Seung Jun cũng chẳng phải gì to tát, nhưng chuyện thằng khốn ấy biết khá chính xác về việc Joo Tae Hyun từng tỏ tình với tôi thì lại khiến người ta bận tâm.
Làm thế nào, từ đâu mà chuyện xảy ra ở một góc yên tĩnh trong buổi tiệc nội bộ của “ Hae Ji” lại bị rò rỉ ra ngoài được.
Lẽ nào có thiết bị nghe trộm? Hay có kẻ lén lút theo dõi……
Sau khi lướt qua hàng loạt giả thuyết, Seo Baek Han quyết định không để đầu óc mình đi quá xa nữa.
Phải từng bước từng bước. Dù sao cũng đã định sẽ thanh lọc lại nội bộ “Hae Ji”, nhân cơ hội này tống khứ một loạt nhân viên cũng chẳng tệ.
“Nhưng… Sao mày lại phải nói cho giám đốc biết chuyện này?”
“Ngân sách Viện Bảo tàng Quốc gia vốn đã eo hẹp thì lấy đâu ra dư dả để tài trợ cho sự kiện của cơ quan khác? Họ chắc chắn bị ép phải làm thôi, nên giờ cảm tình của giám đốc với Bộ Cựu chiến binh chắc chẳng ra gì.”
“Ờ thì đúng là vậy… Nhưng rồi sao?”
“Trong lúc bực mình vì bị ép tài trợ, lại nghe chuyện có đứa tự nhận họ hàng với người ở Bộ đó gây chuyện tại quỹ học bổng do thái tử lập ra thì ông ấy liệu có chịu để yên không? Chắc chắn sẽ kể với người khác nữa.”
Chỉ cần giám đốc viện than thở vài câu kiểu bọn ở Bộ Cựu chiến binh đúng là chẳng ra gì thì dần dần cũng sẽ có người thấy chuyện lạ.
“Thằng bị Seo Baek Han vạch mặt kia là con cái nhà ai vậy, nghe tên lạ hoắc, sao lại có mặt ở lễ thành lập quỹ học bổng? Mà lễ đó thái tử đầu tư ghê lắm mà… Những lời đồn kiểu đó sẽ tự nhiên xuất hiện thôi.”
Sau đó thì dễ rồi. Không cần làm gì thì người khác cũng sẽ tự tìm thông tin mang đến.
Nếu bắt đầu xuất hiện nhiều suy đoán về việc tại sao thái tử lại thân thiết với loại người như Kim Seung Jun, thì tôi chỉ cần chọn lọc vài giả thuyết có lý để bám theo. Nếu làm vậy thì kiểu gì cũng vớ được thứ gì đó to tát. Có khi còn là thứ lớn hơn cả những gì tôi từng dự đoán.
“Vậy thì chẳng phải mày nên liên lạc trực tiếp với Joo Tae Hyun sao?”
Seo Baek Han không trả lời mà chỉ liếc nhìn ra ngoài. Dù bình thường nhanh nhạy và thông minh, nhưng Choi Yeon Jun đôi lúc lại ngu ngốc như thế đấy. Không muốn mệt mỏi vì mất thêm thời gian cãi vã, Seo Baek Han chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này.
“Cậu Seo Baek Han? Cậu có đang nghe không đấy? Sao cứ phải vòng vo mãi để làm gì vậy?”
Nhân viên giữ xe bên ngoài đã phát hiện ánh mắt của anh và liên tục cúi đầu chào từ phía bên kia cánh cửa. Có vẻ như vì quy mô sự kiện quá lớn nên xe khó mà lấy ra được.
“Như mày nói đấy, sớm muộn gì chuyện cũng đến tai gia đình Choi Tae Hyun. Lúc đó thì mấy ông bà lớn bên phía đó cũng sẽ nổi giận rồi lồng lộn đi khắp nơi đào bới chuyện. Cuối cùng, chẳng phải chính mày cũng đang bày ra ván cờ vì muốn điều đó sao?”
“Yeon Jun à, Choi Yeon Jun. Đập đá thì đập đá chứ ai lại đi đập vào đầu mình.”
“Cái thằng này thiệt tình!”
“Muốn bắt chuột mà lại vác khẩu súng săn cỡ đại thì xem có được không hả? Muốn mở trận đấu thì cũng phải để những đối thủ cùng hạng cân đấu với nhau chứ.”
“Ê!”
Chưa bao giờ Yeon Jun thấy tin nhắn “xe đã sẵn sàng” từ nhân viên giữ xe lại đáng quý đến thế. “ Tao đã nói cả nghìn lần rồi, đồ khảm trai không phải từ đập đá mà làm ra đâu, biết không hả?” Choi Yeon Jun vẫn không ngừng lèm bèm như thể chưa phát tiết đủ.
“Với lại nếu tao tự nói chuyện này với Tae Hyun, mày nghĩ nhóc ấy sẽ cảm thấy thế nào?”
“Nếu là mày gọi, chắc nhóc đó sẽ vui lắm đấy.”
“Để coi. Nếu tao gọi thì nhóc đó vui lắm hả?”
“Choi Yeon Jun. Mày cũng thấy Joo Tae Hyun cứ bám theo tao mãi đúng không?”
“Dĩ nhiên! Sao có thể không thấy được? Mấy đứa mất não chắc cũng biết luôn đấy.”
“Ừ. Đến mày cũng thấy thế. Vậy mà với một người như vậy, bảo tao trực tiếp nói rằng thằng khốn Kim Seung Jun đã gọi em ấy là Omega lên cơn phát tình bám theo một Alpha như tao, thì liệu có nên không?”
“…… À.”
Tôi không thấy có lỗi khi đã lạnh lùng vạch rõ ranh giới với Joo Tae Hyun hôm đó. Bởi cậu ấy đã tự tiện trao đi tình cảm mà chẳng ai mong đợi. Nhưng bị người khác cười nhạo chỉ vì không giấu được cảm xúc thì dù là ai cũng thật bất công. Dù Kim Seung Jun nhắm vào ai đi nữa, chứ không phải Joo Tae Hyun, thì Seo Baek Han vẫn sẽ hành động giống hệt như bây giờ.
“Mai gặp giám đốc nhớ ăn nói cho khéo.”
“Ừ, về cẩn thận nha.”
“Ờ. Khác với bất cứ ai, mày đúng là bạn thật sự của tao, Yeon Jun à.”
Khi vừa nháy mắt trêu chọc quay người đi, Yeon Jun giả vờ buồn nôn. Nhưng rồi như sực nhớ ra điều gì đó, cậu ta chạy tới, túm lấy tay áo Seo Baek Han.
“Seo Baek Han, đợi chút! Trước khi mày thay máu “Hae Ji” thì nhất định phải nhắc tao trước đấy? Nhé?”
“Lại gì nữa.”
“Không được! Lần này tao thật sự thích một người rồi. Là thật đó!”
“Mày nói câu đó bao nhiêu lần rồi hả? Tao đã bảo đừng dính vào nhân viên rồi mà.”
“A, lần này là thiệt mà! Là thật đó! Nè, Seo Baek Hannnnn!”
Sau vụ việc đó, có lời đồn rằng Seo Baek Han bắt đầu quý Tae Hyun, nhưng anh không buồn đứng ra đính chính hay giải thích. Dù sao cũng không phải kiểu yêu sống yêu chết mà chỉ là quý mến một đứa em nhỏ mà chuyện đó thì chẳng hề ảnh hưởng xấu tới danh tiếng của anh.
Dù sao thì nhờ Joo Tae Hyun, chính xác là nhờ việc DH Group nổi giận đùng đùng mà anh đã thành công trong việc đảo tung nội bộ của “Hae Ji” một lần. Điều tra theo dấu Kim Seung Jun, cuối cùng anh còn biết được cả hướng đi của chính sách mà Thái tử đang âm thầm chuẩn bị, thế nên đây tuyệt đối không phải một cuộc điều tra vô ích.
“Thưa ngài.”
“…… Ừm?”
Giọng nói nhỏ, đều đều không chút sắc thái của Joo Tae Hyun khẽ kéo Seo Baek Han ra khỏi dòng hồi tưởng.
“Bây giờ, em có thể thưa chuyện được chứ ạ.”
Có lẽ vì ngượng ngùng khi ánh mắt hai người bất chợt chạm nhau, Joo Tae Hyun vội cúi đầu. Phải chăng do tròng mắt to, nên đôi mắt cậu lúc nào cũng ánh lên vẻ long lanh, khiến người ta dễ lầm tưởng cậu sắp khóc.
“À, xin lỗi. Ta vừa mải nghĩ chút chuyện. Em nói đi.”
Có chăng vì vừa lục lại chuyện xưa? Gương mặt non nớt của Joo Tae Hyun năm nào, khi thổ lộ rằng cậu thích anh bằng giọng run rẩy như sắp tan biến, giờ lại chồng lên gương mặt người đang ngồi trước mắt.
Có lẽ chính vì như vậy. Nên hôm nay Seo Baek Han muốn mềm mỏng với cậu hơn một chút. Không rõ việc gia đình mà cậu muốn bàn là gì, nhưng miễn là không phải một loại yêu cầu quá đáng thì anh cũng sẵn sàng lắng nghe và suy nghĩ cùng cậu.
“Lý do, hừm, em muốn gặp ngài hôm nay là……”
Joo Tae Hyun khó nhọc mấp máy đôi môi đã nứt nẻ vì vết cắn. Không hiểu sao linh cảm mách bảo đây sẽ là một chuyện chẳng tầm thường nên Seo Baek Han cũng đan tay lại đặt lên đầu gối đang bắt chéo, chỉnh tư thế sẵn sàng lắng nghe.
“Thật ra không phải là để xin lời khuyên, mà là vì em muốn đưa ra một đề nghị.”
“Đề nghị? Với ta sao?”
“Dạ.”
Cách Joo Tae Hyun gật đầu khiến người ta liên tưởng đến một con robot thiếu dầu. Khuôn mặt cậu trắng bệch đến mức khiến người nhìn cũng cảm thấy xót xa.
Seo Baek Han nhìn chằm chằm vào cậu mà không rời mắt. Anh biết ánh mắt của mình khiến Joo Tae Hyun gần như không thở nổi. Nhưng nếu chỉ mới đến mức này mà đã cảm thấy căng thẳng thì liệu có tư cách nói những lời như đề nghị hay bàn bạc với anh hay không.
Hôm nay Seo Baek Han không phải đang gặp một cậu nhóc quen từ bé, mà là đang dành thời gian hiếm hoi để gặp vị công tử được cưng chiều nhất nhà DH Group.
“Thưa ngài.”
Tư thế hơi nghiêng người về phía Tae Hyun của Baek Han lại thả lỏng ra. Dù biết là cậu căng thẳng… Nhưng cảnh này cứ lặp lại mãi cũng khiến người ta phát chán.
Còn phải đợi đến bao giờ cho đến khi mấy tiếng thở dài kia dừng lại, đúng lúc bắt đầu thấy chán thì…
Joo Tae Hyun lại nuốt nước bọt, hé đôi môi khô khốc, vì đã chứng kiến cảnh này không ít lần nên Seo Baek Han cũng chẳng đặt kỳ vọng gì lớn mà chỉ liếc qua Joo Tae Hyun như thường lệ.
Ừm, mong là lần này ít nhất cũng có gì đó mới mẻ đủ để thay đổi ấn tượng cũ đi… Nhưng nhìn cậu ta run rẩy thế kia, miễn là đừng nói mấy lời như em vẫn còn thích anh là tốt rồi.
Thế mà.
“Chúng ta, kết hôn đi ạ.”
“… Hả?”
Cuối cùng, những lời cậu thốt ra không phải là về chuyện nội bộ DH, cũng không phải lời tỏ tình cũ rích.
Joo Tae Hyun đã nói rằng, cậu muốn kết hôn với anh.
※ TCCD thân gửi: Mỗi lượt đọc của bạn là động lực rất lớn đối với Dạ nên vui lòng không reup dưới mọi hình thức (online, offline,...). Xin cảm ơn mọi người đã ghé thăm website tccdtccd.com.
***
Tên truyện: Hoán Đổi Tội Lỗi (Dirty Switch)
Nhóm dịch: TCCD - Thiên Chu Chi Dạ
Translator: Agnes
Proofreader: Mật

Bình luận (0)